Có gì mới?

Ánh Hào Quang Bọc Răng Sứ Thẩm Mỹ Ở Huế Nam Tính

N

nhakhoa01

( Nha Khoa SunShine ) Tôi năm nay đã ngoài bốn mươi, là một người đàn ông Huế chính gốc, tính tình có phần cẩn trọng, chuyện gì cũng phải tìm hiểu cho thật kỹ mới yên tâm. Bạn bè thường bảo tôi khó tính, nhưng tôi vẫn nghĩ đó là lẽ thường – nhất là mấy chuyện liên quan đến sức khỏe hay ngoại hình. Và chuyện bọc răng sứ thẩm mỹ cũng không phải ngoại lệ.

Mọi chuyện bắt đầu cách đây mấy tháng, khi thằng bạn thân từ thời cấp ba của tôi – tên Lâm – than thở chuyện hàm răng vàng ố, lại thêm hai cái răng cửa sứt mẻ, khiến hắn chẳng còn tự tin mỗi khi cười. Hắn vốn là người ít nói, nhưng từ ngày làm quản lý ở một nhà hàng nổi tiếng bên phố Tây, giao tiếp với khách Tây, khách Ta nhiều, lại càng thấy tự ti. Tôi nhìn hắn mà thấy thương, vì tôi hiểu cảm giác ngại ngùng khi cười chẳng thoải mái. Thế là tôi bảo, hay để tôi đi tìm hiểu giùm, rồi dẫn hắn đi làm răng cho tươm tất.

Tôi bắt đầu lao vào tìm hiểu về bọc răng sứ thẩm mỹ ở Huế. Đọc từ mấy bài báo trên mạng, lướt từng review trên Google Maps, Facebook, đến cả mấy hội nhóm lớn về nha khoa. Tôi ngạc nhiên khi thấy cái tên Nha Khoa SunShine 488 Xã Đàn cứ hiện lên liên tục trong nhiều bài viết, nhiều bình luận. Người ta khen đủ thứ: từ tay nghề bác sĩ, máy móc hiện đại, đến dịch vụ chăm sóc khách hàng. Mà tôi thì không dễ tin ngay. Tôi còn lên Google Maps dò t ( Bọc Răng Sứ ) ừng đánh giá, đọc từng bình luận, xem ảnh thực tế mà khách chụp đăng lên. Phải công nhận, những hàm răng sứ sau khi làm ở SunShine nhìn trắng vừa phải, không bị giả, không bị đục, vẫn giữ được vẻ tự nhiên – cái mà tôi nghĩ quan trọng nhất ở một nụ cười.

Tôi kể cho Lâm nghe. Ban đầu hắn còn ngần ngừ, vì sợ đau, sợ tốn tiền, rồi sợ răng bị mài nhỏ như lời đồn. Tôi nói, thôi thì đi cùng tôi đến tận nơi cho biết. Thế là hai thằng đàn ông lóc cóc chạy đến Nha Khoa SunShine 488 Xã Đàn vào một buổi chiều nắng nhẹ. Phòng khám nằm ngay mặt tiền đường, bảng hiệu vàng ánh sáng khá nổi bật, nhìn sang trọng nhưng không hề phô trương.

Vừa bước vô cửa, tôi đã bất ngờ vì không gian phòng khám thoáng đãng, mùi tinh dầu nhẹ nhàng, không hề có mùi thuốc sát trùng nồng nặc như nhiều chỗ khác. Mấy bạn lễ tân mặc đồng phục màu trắng, tóc búi gọn gàng, gương mặt tươi cười chào hỏi. Thái độ niềm nở, nói chuyện nhỏ nhẹ, lễ phép khiến hai thằng tôi cũng cảm thấy yên tâm phần nào. Tôi để ý từng chi tiết, thấy cách mấy bạn sắp xếp khách ngồi, đưa nước, dắt khách vào phòng tư vấn rất nhịp nhàng, không hề lộn xộn.

Tới lượt Lâm, có một bác sĩ nam tên Long đón tiếp. Anh bác sĩ nhìn ngoài chắc tầm đầu ba mươi, nói chuyện từ tốn, chất giọng miền Trung trầm ấm. Bác hỏi han rất kỹ về tình trạng răng của Lâm, về công việc, thói quen ăn uống, cả vấn đề tài chính nữa. Tôi phục nhất là cách bác sĩ không hề vội vã “ép” làm dịch vụ, mà cứ từ tốn giải thích từng vấn đề: răng của Lâm bị mẻ, màu vàng do men răng bẩm ( BÀI VIẾT LIÊN QUAN: bọc răng sứ inox ) mùi tinh dầu nhẹ nhàng, không hề có mùi thuốc sát trùng nồng nặc như nhiều chỗ khác. Mấy bạn lễ tân mặc đồng phục màu trắng, tóc búi gọn gàng, gương mặt tươi cười chào hỏi. Thái độ niềm nở, nói chuyện nhỏ nhẹ, lễ phép khiến hai thằng tôi cũng cảm thấy yên tâm phần nào. Tôi để ý từng chi tiết, thấy cách mấy bạn sắp xếp khách ngồi, đưa nước, dắt khách vào phòng tư vấn rất nhịp nhàng, không hề lộn xộn.

Tới lượt Lâm, có một bác sĩ nam tên Long đón tiếp. Anh bác sĩ nhìn ngoài chắc tầm đầu ba mươi, nói chuyện từ tốn, chất giọng miền Trung trầm ấm. Bác hỏi han rất kỹ về tình trạng răng của Lâm, về công việc, thói quen ăn uống, cả vấn đề tài chính nữa. Tôi phục nhất là cách bác sĩ không hề vội vã “ép” làm dịch vụ, mà cứ từ tốn giải thích từng vấn đề: răng của Lâm bị mẻ, màu vàng do men răng bẩm sinh, không phải chỉ vì vệ sinh kém. Rồi anh đưa ra hình ảnh trước – sau của những ca từng làm, chỉ rõ từng dáng răng phù hợp với khuôn mặt. Tôi nhìn cũng thấy đúng, vì trước giờ tôi nghĩ bọc răng sứ chỉ đơn giản là “cho trắng đều”, ai dè còn phải tính đến khuôn môi, hình khuôn mặt, màu da.

Lâm bắt đầu đổi thái độ, không còn sợ như trước. Tôi thì để ý quanh phòng khám, thấy mấy chiếc máy móc đều hiện đại, có cái máy scan răng ba chiều gì đó, bác sĩ bảo nhờ nó mà răng làm xong trông tự nhiên hơn, không bị dày cộm. Ghế nha khoa thì êm ru, Lâm ngồi mà còn bảo “Ê, như ghế massage hỉ!”. Tôi bật cười.

Điều làm tôi ấn tượng sâu nhất là cung cách phục vụ. Suốt buổi tư vấn, Lâm hỏi gì bác sĩ Long cũng kiên nhẫn trả lời, còn lấy ảnh minh họa, clip quay lại quá trình bọc răng để Lâm hình dung. Mấy bạn phụ tá cũng nhiệt tình, cười nói vui vẻ, không hề tỏ ra khó chịu dù Lâm hỏi đi hỏi lại mấy chuyện giống nhau. Tôi nghe mà còn thấy thuyết phục, huống chi Lâm.

Lâm quyết định làm luôn. Bác sĩ hẹn ngày đến lấy dấu răng, còn dặn dò kiêng khem đủ thứ để không ảnh hưởng răng thật. Tôi thấy quý nhất chỗ này: bác sĩ thật sự quan tâm đến sức khỏe, chứ không chỉ lo kiếm tiền. Mấy bạn lễ tân thì gọi điện nhắc lịch, nhắn tin hỏi han, làm tôi cũng thấy dễ chịu thay cho thằng bạn.

Tới ngày làm răng, tôi chở Lâm tới từ sớm. Lâm hồi hộp, nhưng tôi thấy mấy bạn trong phòng khám cứ động viên, vỗ vai, trò chuyện đủ thứ cho hắn bớt lo. Tôi ngồi ngoài chờ, nhìn đồng hồ thấy mất cũng gần hai tiếng. Khi Lâm bước ra, tôi giật mình. Cái nụ cười mà tôi tưởng sẽ khó có thể thay đổi, giờ trông tự nhiên, răng đều tăm tắp, màu trắng vừa phải chứ không kiểu “phát sáng” giả tạo. Hắn soi gương mãi không chán. Tôi ( XEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: bọc răng sứ thẩm mỹ ở huế )
 

Bên trên